Nếu bạn phấn đấu với một công việc nhàn nhã thì liệu biết bao giờ bạn mới có thể nếm được hương vị của những khó khăn, thử thách. Có mấy ai thấy được bài học qua những công việc nhàn nhã, không áp lực. Là người trẻ, liệu bạn có trăn trở với câu hỏi này hay không? Hay đang để cuộc sống của mình trôi theo những dòng vô định.
Tuổi trẻ nên phát triển như thế nào?
“Trứng gà, đập vỡ từ bên ngoài là thức ăn, đập vỡ từ bên trong là sinh mạng. Đời người cũng thế, đập vỡ từ bên ngoài là áp lực, đập vỡ từ bên trong là trưởng thành”.
Sự phát triển của tuổi trẻ
Nếu bạn đợi người khác đập vỡ mình từ bên ngoài, vậy thì bạn đã định sẽ trở thành thức ăn của người khác. Nếu có thể tự đập vỡ từ bên trong, vậy bạn sẽ phát hiện sự trưởng thành của mình cũng giống như một lần trùng sinh.
Tiến trình tăng trưởng nội lực của tuổi trẻ
“Một người thấy con bướm non đang cố gắng vươn mình ra khỏi chiếc kén. Vì muốn giúp con bướm kia, người ấy đã tách đôi cái kén cho nó chui ra. Nhưng ngờ đâu, con bướm không chui ra được và mãi là con sâu”. Quá trình nỗ lực trải qua gian khó, dùng hết sức mà tách đôi chiếc kén là để con sâu giải phóng chất độc, từ đó hoá bướm. Bạn cho nó sự thoải mái ban đầu, nhưng lại khiến nó mất đi sức mạnh đối diện với thử thách lớn nhất đời. Con người cũng vậy, nếu muốn đạt được hạnh phúc, thành tựu đời người, chúng ta cũng cần quá trình tự lột xác từ trong chiếc kén của chính mình để bước ra. Dựa vào sự giúp đỡ của bất kỳ ai, ta sẽ chết như bướm.
Sự tăng trưởng về nội lực giúp chúng ta vững vàng hơn
“Than đá vốn xấu xi xù xì và rẻ tiền, nhưng nếu nó được mài dưới áp lực cực mạnh, nó sẽ biến thành thứ đáng giá và tuyệt đẹp nhất trên trần thế – Kim Cương”. Tất cả chúng ta đều là “than đá” cần được mài dũa, kinh qua những khổ đau và áp lực. Nhưng nếu chịu đựng chưa đủ thì than đá vẫn là than đá. Chỉ khi gồng mình bước qua áp lực mạnh nhất, ta mới trở thành “kim cương”. Khoảng cách từ “xó bếp” đến “tủ kính” đôi khi chỉ cách nhau 1% nỗ lực mỗi ngày.
“Không có ngọn cây nào vươn cao đến tận thiên đường mà không cắm rễ sâu xuống tận địa ngục. Không có cung tên nào chạm tới hồng tâm mà không bị kéo căng về phía sau”. Khi bạn thất bại chạm đáy thì hãy vui mừng vì bạn sắp lên đỉnh vinh quang. Cuộc đời con người phải có lúc “lên voi xuống chó”, nếu bằng phẳng quá, thì hãy tá toả vì bạn chưa thực sự hết mình vì điều gì.”